Trước khi cưới 1 tháng mình đã rót nước pha trà nghe kinh nghiệm
mấy bà chị ở cơ quan, mấy chị phán: nếu muốn có tuần trăng mật có ý
nghĩa thì nên “ấy” trước. Bị dọa là sẽ đau như đau đẻ, sáng ra có khi
còn ko đi nổi. Có 3 chị thì 2 chị đau kinh dị, 1 chị chả thấy đau gì.
Thế là tỉ lệ ít ra cũng 2/3 bị đau rùi. Về, mình kể với chồng sắp cưới,
lão như mở cờ trong bụng, bảo: “hay là mình làm ngay hôm nay ?” (tí thì
ngất! ).
Số mình phải rước dâu 2 lần. Trước hôm rước dâu lần 1
vợ chồng mình đã thử “chiến” rồi. Hic, nghĩ lại vẫn còn hãi hùng. Lần 1
chả làm ăn được gì vì vợ đau. Lần 2 thì đúng là 1 cuộc vật su mô. Đau tê
tái, kinh khủng luôn. 2 vợ chồng toát mồ hôi đầm đìa. Không ngờ nó lại
như thế chứ. Lúc cảm giác buốt buốt, mình kêu: “Anh ơi”. Lão ý lại còn
“Ơi” mới buồn cười. Lão ta lại còn định hun mình, may mình tỉnh táo hất
ra ko thì đau quá cắn lưỡi lão thì chít . Cuối cùng chồng cũng công phá
được firewall. Lúc vào nhà vệ sinh, mình ra 1 ít máu màu hồng, 1 màu
hồng mình chưa nhìn thấy bao giờ, giống màu hoa hồng Đà Lạt.
Mặc
dù đã trang bị cả tá kinh nghiệm rồi mà nó vẫn đau thế chứ. Sau đó 1
tuần mới chiến đấu tiếp. Phải lần thứ 2-3 mới vào được hoàn toàn. Lần
thứ mười mấy mình mới thấy hết đau hichic.
Ngỗng béo
Còn mình kể chuyện của mình thì thật xấu hổ. Đêm đó ở khách sạn. 2 vc hì hục.
Vợ: Tâm lý đã sẵn sàng cho cuộc chinh chiến. Chồng: Chuẩn bị sức lực bao năm, giờ mới ra quân, nên cũng khí thế lắm.
Oái, đêm đó, vã mồ hôi, mình đau thấu xương, cắn chặt môi, vậy mà vẫn
phát ra tiếng kêu gào. Chồng thì hì hục. Cuối cùng là bó tay. Máu chảy 3
giọt. Khiếp, mình hãi.
Sáng mai dậy sớm, xuống gặp cô lễ tân,
mà cô ấy cứ cười khúc khích, rồi không kìm được cô ấy phá lên cười. Cô
ấy nói : Anh chị tối qua làm gì mà chúng em định gõ cửa mấy lần, nghe
chị la quá trời.
ôi, 2 vc, nắm tay nhau chạy mất dép.
Phải
mất đến 6 lần sau đó, vc mình mới trơn tru được. Nghĩ lại, người ta lần
đầu tiên thì ngọt ngào, còn mình chỉ thấy nước mắt và kêu gào. Đọc topic
này mới thấy mừng, nỗi niềm đau khổ này không phải 1 mình ta
Trúc Lâm
Đến
tận bây giờ khi đã có Cún kin, sắp đến kỷ niệm ngày cưới lần thứ 2, tôi
vẫn còn nhớ như in Đêm Tân hôn của mình , tôi mới đủ dũng khí để tường
thuật lại cái đêm đầu đời đó.
03-11-2003….. 22h…..
Tắm rửa sạch
sẽ, anh nháy mắt nhìn tôi. Tôi luống cuống, cảm giác thật khó tả, vừa
sung sướng, hạnh phúc , vừa lo sợ….. Tôi mặc 1 chiếc váy ngủ màu hồng
nhạt thật đẹp và… mỏng tang , ngắm mình trong gương tôi tự thấy đỏ mặt.
Khi còn yêu nhau, cũng có những lúc 2 đứa thân mật nhưng chưa bao giờ
tôi cho anh vượt quá giới hạn cho phép, tôi tỉnh táo tàu vì rất sợ lâm
phải những bi kịch giống như 1 số cô bạn của mình, cố thủ cho đến tận
giờ phút cuối cùng. Khi 2 đứa đi dăng ký kết hôn trước khi cưới, anh bảo
tôi về luật pháp đã thành vợ chồng và đề nghị xxx nhưng tôi – với bản
tính bảo thủ và bướng bỉnh- đã không chịu làm theo ý anh. Anh cũng là
người đàn ông tử tế và rất yêu tôi nên tôn trọng mọi suy nghĩ của tôi ,
không bao giờ vì ham muốn mà cưỡng ép tôi làm chuyện đó.
Giờ phút này cả hai chúng tôi cùng mong đợi. Tôi nghĩ nó phải tuyệt vời lắm í. Thế mà…..
Anh
hôn tôi gấp gáp, nóng hổi, tôi run rẩy trong vòng tay người chồng yêu
quý, cảm thấy có 1 dòng điện xuyên qua người , làn da tôi mát lạnh, còn
da anh ấm áp. Vào mùa đông anh luôn là người ủ ấm cho tôi….
Chỉ sau
5′ anh đã đòi….. đột nhập vào tôi , anh nôn nóng quá , anh nói anh đã
chờ đợi giây phút này 7 năm nay rồi. Tôi vừa bối rối , vừa hạnh phúc ,
gật đầu cái rụp. Cả hai chúng tôi đều chẳng có tí kinh nghiệm nào về
chuyện này. Loay hoay thế nào…. oái, đau thế, mà trượt ra ngoài rồi.
Người tôi co lại, tự nhiên thấy sợ. Thử lần nữa đi, oái, đau quá, lại
trượt ra ngoài nữa rồi. Tôi cảm thấy sợ thật, sợ đau , người tôi càng co
rúm lại. Phòng ngủ của 2 vc tối om. Anh vẫn không từ bỏ, lại 1 phát
nữa, lần này cũng trượt nốt. Tôi đã biết cảm giác thất bại vì bắn súng
trượt mục tiêu thế nào rồi.
Chồng tôi dừng lại, nghi ngờ khả năng đàn
ông của mình , chẳng lẽ mình kém cỏi đến thế sao? Tại sao thằng Trung
bạn của 2 vc tôi lai bảo: dễ lắm cơ mà, nó vỗ ngực tự hào nó là chú lính
chì dũng cảm. Nó cưới cùng ngày với tôi , nhưng mà vc nhà nó ” ấy ”
trước chúng tôi rồi. Thấy chồng tôi bảo thế, chắc là nó rỉ tai với ax
tôi, thảo nào trước khi cưới anh cứ đòi ” thử”.
Bây giờ tôi chẳng
thấy có gì lãng mạn nữa cả. Tôi thực sự sợ bị đau. Anh càng cố gắng thì
tôi càng co người lại phòng thủ….. Đồng hồ điểm 2h sáng. 2 chúng tôi cảm
thấy mệt mỏi, quyết định đi ngủ.
Và tôi vẫn còn “nguyên vẹn” cho đến tận ngày hôm sau.
Hôm
sau tôi đi hỏi bà chị con bác của mình, bà này cũng có form người giống
tôi. Bà ấy truyền cho ít kinh nghiệm, từ đó tôi mới thấy cái gì cũng
phải học , và kết quả là sau tuần trăng mật chúng tôi đã có Cún Kin.
Sau
này khi “máy móc đã vận hành ngon” , nghĩ lại chúng tôi bật cười và
càng yêu nhau hơn, trân trọng những kỷ niệm xưa. Tôi đã biết thế nào là…
khởi động…. tăng tốc…. và về đích.
cún kin
cái vụ “bị trượt
ra ngoài” hình như đôi nào lần đầu tiên cũng bị hay sao í nhỉ, nhất là
nếu vợ còn gin. Cho dù chồng có kinh nghiệm, nhưng lần đầu tiên với vợ
còn gin thể nào cũng có chút nôn nóng hehhehe. Lần đầu mình đau tưởng
ngất, cắn môi đến bật máu để không la lên. Lần 2 cũng đau tê dại cả
người. Lần 3 cũng đau. Hình như sau 1 tháng thì vc mình mới trơn tru
chuyện đó hay sao í hehhehe, nghĩ lại buồn cười phết
Sau này,
chồng mình có hỏi cảm giác của mình lúc đó như thế nào, mình cầm hai
ngón tay của lão í (ngón trỏ và ngón giữa trên 1 bàn tay) và bẻ ra hai
bên : đấy cảm giác như thế đấy. Lão í la oai oái rồi ôm mình vào lòng:
thương em thế, anh xin lỗi anh xin lỗi
findus
Hôm qua là đêm
tân hôn của mình. Sau khi hai vợ chồng đãi tiệc ở nhà hàng xong là đứ
đừ. Tối về nằm ôm nhau ngủ. Trước khi ngủ tự nhiên nhớ nhà nhớ ba nhớ mẹ
nhớ hai đứa em thế là mình khóc huhu. Chồng ôm vào lòng an ủi, cảm thấy
ấm áp và bình yên lạ. Sau đó thì ngủ tiếp vì chồng mới bị té xe may mấy
mũi ở đầu gối bác sĩ không cho động đậy cái phòng (gọi tắt là động
phòng )
Ngày đầu tiên làm dâu, cô dâu dậy lúc 9h15 vì quá mệt, về nhà kể lại với mẹ đẻ, mọi người bó tay
|
0 nhận xét:
Đăng nhận xét